Bạch Ôn Thần sau khi từ biệt cô thì mang theo vẻ mặt hí hửng trở lại Bạch Trùng Lâu. Hắn quay về trên nét mặt không giấu nổi ý cười, thỉnh thoảng còn tự cười một mình đến ngây ngốc khiến cho đám thuộc hạ không khỏi thất kinh.
Ở trong lòng đám thuộc hạ lúc này đem tâm tư khó hiểu đối với thái độ kì lạ cùa Lâu chủ hôm nay.
Lâu chủ của bọn họ có phải trúng tà rồi không? Ngày thường lãnh đạm, rất ít khi cười. Chỉ đối khi bằng hữu như Bạc công tử tới thì mới tỏ ra một mặt ngả ngớn, ba hoa. Kì thực đối với người khác đều nhàn nhạt như nhau.
Bạch Ôn Thần ngồi một góc thư phòng riêng tư của hắn, một tay cầm ly trà đưa lên mép miệng nhấm nháp, vô thức nhìn xuống sàn nhà, không nhịn được khóe môi khẽ nhếch lên.
Hắn đem bàn tay còn lại đặt ở trước ngực, cảm nhận được ở vị trí đó đang đập loạn nhịp từng đợt. Đây là cảm giác hắn chắc chắn chưa từng có ở ai.
Hắn nhớ lại dáng vẻ ban ngày khi nữ nhân kia ôm hắn. Cảm giác cũng không tệ!
Trong một khoảnh khắc vô thức hắn đã từng có một suy nghĩ. Hắn hiện tại hình như đã rung động trước nữ nhân kia rồi! Hắn là đang suy xét bản thân có hay không nên dũng cảm đi tranh giành nữ nhân với vị huynh đệ họ Bạc kia?
Thu Yên cùng Bích Liên trở về phủ. Dọc đường đi cô cứ luôn giơ lên lắc lư chiếc vòng ngọc trên tay mình. Trong đầu không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-phien-ban-the-than/3568432/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.