Khấu Huyền Chân cũng không nán lại lâu, hắn gọi tiểu đồng thu thập trà cụ, đứng dậy ung dung rời đi.
Nguyên Bích Vu nhìn bóng dáng hắn, ánh mắt rét lạnh, nàng ấy nói: "Ghê tởm cực điểm." Khấu Huyền Chân thật giỏi giả vờ, rõ ràng là đạo sĩ xấu xa, lại còn bày ra bộ dạng ung dung của cao nhân ẩn sĩ. Bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong lại mục nát thối rữa, chẳng phải là để nói kẻ này hay sao? "Thiên tử tín đạo sĩ, chỉ e phải chờ thái tử quay về triều mới có thể quét sạch yêu khí này."
"Đất Tề có xu hướng tầm tiên phóng đạo vô cùng thịnh, không ít người nhập hải cầu thuốc bất tử. Lúc trước dịch bệnh Tề Châu cũng có đạo sĩ mượn việc này mà tác loạn." Tạ Phù Sơ thản nhiên mở miệng nói. Có một số việc là do Chiêu Dương nói, mà còn lại là do tự nàng phỏng đoán. Đương kim hoàng đế coi trọng phương sĩ, thần tiên phương sĩ ở đất Tề này chắc hẳn đã được cổ vũ. Thái tử ở Tề nhất định sẽ bắt tay vào việc diệt trừ yêu phong, mà việc này có thể sẽ bị nhóm đạo sĩ xấu trong kinh lợi dụng.
Đề tài dần trở nên trầm trọng, Thường Bình chớp mắt, cười như chuông bạc, nàng ấy nói: "Người cũng đã đi rồi, chúng ta cũng đừng nói những chuyện mất hứng ấy nữa. Ra ngoài du ngoạn tất nhiên phải tận hứng." Nói xong, nàng ấy lại kéo tay Nguyên Bích Vu, muốn cùng đi chơi diều. Nguyên Bích Vu luôn chiều theo nàng ấy, làm sao lại không nghe theo?
Tạ Phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phao-hoi-doan-menh/997064/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.