Thời gian vội vã trôi, lạnh lẽo dần tan đi.
Tháng hai thảo trường oanh phi*. Minh Đức Đế khăng khăng nam tuần, mệnh thái tử giám quốc, quần thần khuyên can không được. Xa giá xuất kinh.
*Thảo trường oanh phi: hình dung cảnh sắc cuối xuân của Giang Nam (cỏ cây sinh trưởng, chim oanh bay lượn).
Tạ Phù Sơ cũng không biết Chiêu Dương làm thế nào để thuyết phục cha huynh có thể theo xa giá đi về nam, nàng ngồi trong xe ngựa, nghe tiếng vó ngựa lộc cộc chỉnh tề, hồi sau mới bất đắc dĩ nói: "Thánh thượng tuần du hao tài tốn của, sao nàng không khuyên can?"
Chiêu Dương công chúa cười cười nói: "Đây dù sao cũng là đại sự triều chính, ta không tiện tham dự."
Tạ Phù Sơ liếc mắt nhìn Chiêu Dương công chúa, đâu chỉ là không tham dự, từ lúc biết được thiên tử tử nam tuần, đã trăm phương nghìn kế muốn đi theo đấy chứ!
Chiêu Dương công chúa cầm tay Tạ Phù Sơ, nàng nói: "Trước đây hỗn loạn mấy trăm năm, lại thêm nạn châu chấu và địa chấn, lương thực Trường An không đủ, cần vận chuyển lương thực từ Lạc Dương. Cho nên tuyến đường vận chuyển lương thực từ phương nam tới Lạc Dương vô cùng trọng yếu."
Tạ Phù Sơ gật đầu, cũng không xen vào việc này nữa. Đi cũng đã đi, những chuyện còn lại sao đến lượt nàng lo lắng? Nàng trộm liếc mắt nhìn Chiêu Dương, trong lòng chẳng hiểu vì sao sinh ra một chút muộn phiền. Sau ngày hôm đó, quan hệ giữa nàng và Chiêu Dương dường như đã thay đổi, nhưng lại như chẳng có thay đổi gì. Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phao-hoi-doan-menh/997041/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.