Hoàng Ngạn đã chết.
Người Hoàng gia sao có thể cam tâm? Trực tiếp cáo trạng bẩm báo lên thiên tử. Chuyện tới nước này, quan phủ tới bắt người, Tạ gia cũng không ngăn được. Lúc bị quan sai mang đi, Tạ Phù Sách còn lẩm bẩm nói: "Nhất định là giả."
Tạ gia loạn thành một mối, chuyện gì cũng đổ lên người Tạ Phù Tô, hắn không thể không qua lại với các đồng liêu, tìm cách đưa Tạ Phù Sách ra ngoài. Nhưng đều từ chối hắn như nhau. Ngắn ngủi ba bốn ngày, cả người hắn đều tiều tụy không ra hình hài.
Thân là thê tử Tạ Phù Tô, Thôi Trưng cũng không khỏi nóng vội trong lòng.
"Nói đến cũng là do nhị lang tự mình rước lấy họa, Hoàng gia có công, ai lại chấp nhận lội vào vũng nước đục này." Thôi Trưng nói. Trong lòng cũng thầm trách cứ Tạ Phù Sách, nếu không phải hắn lỗ mãng, sao sẽ sinh ra chuyện thế này? Im lặng một lát, nàng ấy hạ giọng nói, "Chiêu Dương công chúa bên kia thì sao?"
Tạ Phù Tô lắc đầu, thở dài một hơi.
Thôi Trưng cũng có thể hiểu được, ánh mắt nàng ấy lóe sáng, thấp giọng nói: "Phù Sơ quay về Tạ gia cũng không bao lâu, chàng xem mẫu thân và tổ mẫu đối xử với muội ấy thế nào? Phù Phong luôn được lão thái thái yêu thương, bây giờ xảy ra chuyện nàng ta lại khoanh tay đứng nhìn, còn nói mấy lời châm chọc."
Tạ Phù Tô than một tiếng nói: "Phù Phong vốn cũng không bằng lòng gả cho nhị đệ, nếu không còn cách nào..." Dừng một chút, hắn im tiếng không nói. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phao-hoi-doan-menh/997038/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.