"Phụ hoàng, Tiểu Bát rất, rất quá đáng." Lý Lệnh Thục lau nước mắt, ngay cả lời nói cũng không lưu loát, nàng ta nức nở nói, "Muội, muội ấy trực tiếp đột nhập vào phủ con bắt Vương Tự đi, muội ấy có xem tỷ tỷ là con ra gì?"
Minh Đức Đế vuốt râu, chậm rãi hỏi: "Vương Tự này là người nơi nào? Vì sao Nghi Nhi lại mang hắn đi?"
Lý Lệnh Thục nghe vậy tức giận nói: "Tiểu Bát nói Vương Tự bắt nạt Bảo Hòa quận chúa ở cúc hoa yến, hài nhi vẫn chưa nghe nói về việc này! Nhưng Vương Tự hắn là quan phụ trách thiện thực* trong phủ, nào có lá gan này?"
*Thiện thực: bữa ăn hàng ngày.
Minh Đức Đế nhíu mày nói: "Cho nên con đang nói Nghi Nhi nói xằng nói bậy?"
Lý Lệnh Thục đúng là có ý này, nàng ta không nhìn rõ vẻ mặt của Minh Đức Đế, bèn cúi đầu không hé răng.
Minh Đức Đế thở dài một hơi, lại nói: "Vậy bảo Nghi Nhi và Bảo Hòa quận chúa đến đây đi, giáp mặt nói cho rõ ràng, để tránh tỷ muội các con lại có vướng mắc trong lòng." Ông cũng đã một khoảng thời gian chưa gặp Chiêu Dương, tin tức ngự y bên kia truyền đến không tốt cũng không quá xấu, cứ như vậy cũng không phải biện pháp. Phương pháp của quốc sư cũng không biết hữu dụng hay vô dụng.
Minh Đức Đế sai người truyền chỉ, Chiêu Dương công chúa và Tạ Phù Sơ rất nhanh đã ngồi xe vào cung, đi cùng các nàng còn có Hành Dương trưởng công chúa.
"Hoàng tỷ sao lại đến đây? Có chuyện gì xảy ra ư?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-phao-hoi-doan-menh/997027/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.