Cuối cùng thì chuyến xe đi đón vợ cũng thành công như mong đợi của người đàn ông. Hiện tại xe đã dừng trước cửa sảnh chính, nhưng trước khi đi vào nhà, Hàn Thương Nguyệt vẫn để lại một câu:
"Tôi muốn chúng ta ngủ riêng tới khi nào anh thật sự chứng minh được bản thân đã chấm dứt hoàn toàn với người đó."
"Được thôi! Nhưng trước tiên em phải thay đổi cách xưng hô đi đã, đừng hở tí là tôi này tôi nọ, nghe chẳng có chút tình cảm nào." Ngôn Việt Kỳ cũng không chịu thua.
"Nói tôi, sao anh không nhìn lại mình đi. Có bao giờ nói chuyện ngọt ngào với tôi được một câu nào chưa?"
So về trình đấu khẩu, Ngôn Việt Kỳ căn bản không thể vượt mặt Hàn Thương Nguyệt. Giờ là bị cô nói cho cứng họng cả rồi, cũng may đúng lúc đó có điện thoại của Yến Quang Nhu gọi tới mới tạm thời cắt đứt cuộc đôi co, mà cô vẫn kịp nhìn thấy người gọi là ai, nên lại tiếp tục bất mãn lên tiếng mỉa mai:
"Đấy, vắng nhau lâu quá nên người ta lại tìm tới rồi." Nói xong, Hàn Thương Nguyệt liền thẳng thừng bước xuống khỏi xe, đi vào nhà.
Cô không để ý đến sắc mặt của người bên cạnh cũng đâu có hào hứng gì khi nhận được cuộc gọi của tình nhân, mà hắn đang cau mày, không vui khi bắt máy.
"Có chuyện gì vậy?" Thái độ này của hắn chính là lạnh lùng, chán ghét.
Và người ở đầu dây bên kia vẫn không quan tâm, mà truyền qua giọng nói yếu ớt:
[Anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-chinh-thuan-phuc-tra-nam/3406937/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.