Sau đêm đó, ánh mắt của Mạnh Dĩ Nhiên đều có chút né tránh khi nhìn thấy Jenny. Nhưng Jenny và những người hầu gái vẫn đối xử với cô không khác so với bình thường, dường như căn bản không có nhìn ra bất kỳ manh mối nào từ đám lông mèo trong phòng.
Mạnh Dĩ Nhiên âm thầm thở phào, ưỡn ngực ngẩng cao đầu khi đi đường một lần nữa, khôi phục lại sự ưu nhã ngày xưa.
Thời gian đến gần ngày tổ chức tiệc trưởng thành.
Sau khi trời sáng, Đồng Úc Vu chính thức trưởng thành. Mạnh Dĩ Nhiên ngậm lấy một bông tường vi màu hồng được lựa chọn cẩn thận trong miệng, có chút vụng về cài vào trong tóc cho cô ấy. Đồng Úc Vu cười cào cằm cô, nhưng Mạnh Dĩ Nhiên lại không vui, tinh thần có chút không tập trung liếm liếm đầu ngón tay đối phương.
Thức dậy sau giấc ngủ, khi cô đang ngáp đều bị sặc nước bọt của mình, thì dự cảm không lành trong lòng cô lên tới đỉnh điểm.
Một đêm trôi qua, bông tường vi kia trên đầu Đồng Úc Vu có chút héo. Cô duỗi tay vuốt ve phía sau lưng con mèo trắng nhỏ, Mạnh Dĩ Nhiên lại không hiểu giật cả mình, “hưu” một chút nhảy lên tủ đầu giường cong eo kêu to.
Đồng Úc Vu bị lưu lại trên giường ngẩng đầu ngóng nhìn cô, vẻ mặt biến ảo không ngừng.
Sau một lúc, quản gia vội vã xông vào phòng ngủ, cho biết huy chương danh dự của gia tộc được sử dụng trong bữa tiệc trưởng thành yến đã không thấy.
Huy chương danh giá này là bảo vật được Hoàng tộc khen ngợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhu-nhuoc-nu-xung-tieu-bach-mieu/456540/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.