Thiệu An đi cùng Thẩm Lạc qua tới sau hàng cây thì khuyu gối xuống. Thẩm Lạc đỡ lấy cậu lo lắng hỏi " Đừng nói là bị thương rồi đó".
Thiệu An cười hì hì, chẳng mấy khi mà nhõng nhèo ôm lấy cổ Thẩm Lạc " Bị thương rồi".
Lúc này cố tỏ ra ngầu nên cậu mới giả vờ như không sao, trong lúc cậu và Hàm Tinh giằng co ở dưới nước, Thiệu An đã bị kẻ kia đạp trúng mấy lần, chỗ đầu gối hẳn là bị tím bầm rồi.
Thẩm Lạc nhấc bổng Thiệu An đi vào nhà cũ Thẩm gia, còn không quên kêu người làm lấy hộp thuốc tới.
Thiệu An bị đưa vào phòng của Thấm Lạc, nơi này cậu đã từng tới khi còn làm gia sư ở Thẩm gia, so với lúc đó thì cũng không thay đổi gì nhiều.
Thẩm Lạc trước tiên cởi hết đồ trên người Thiệu An, bắt cậu vào tắm qua một lượt nước ấm rồi mới thay bộ đồ mới.
Thiệu An mới mặc được cái áo chưa kịp mặc quần đã bị Thẩm Lạc đè xuống, cậu hơi giật mình lùi lại "Đừng...".
Chưa nói tới chữ thứ hai đã bị người đàn ông kia mạnh mẽ lật úp xuống, lòng bàn tay mát lạnh sờ lên đùi sau của cậu.
Thầm Lạc nhíu mày, sau đùi Thiệu An là một mảng thâm tím " Đáng chết, tên khốn đó!".
Thiệu An muốn quay người lại nói chuyện nhưng lại bị Thầm Lạc đè lại, sau đó nghe có tiếng mở hộp, Thiệu An vừa cười vừa âm dương quái khí nói " Tên đó không nhầm thì đã thích cậu từ lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-quan-chung/3504849/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.