Nhã Hân được cho vào bên trong nhưng Hàm Tinh lại bị đuổi ra ngoài. Tiệc tối do Thẩm gia tổ chức, mời tới đều là người không phú thù quý, không quyền thì cũng có thế, đâu thể để một kẻ vô danh tiểu tốt lẫn vào.
Nhã Hân buồn bực trong lòng, từ phía xa nhìn thấy Thẩm Lạc săn sóc cho Thiệu An thì nắm chặt hai tay " Rõ ràng năm đó nó chỉ là một đứa nghèo rách mồng tơi nhờ có học bổng mới vào được ngôi trường kia, Thẩm Lạc khi đó còn tỏ ra ghét bỏ nó như vậy, không hiểu sao hiện tại lại... Hừ!".
Quay đi, cô ta phát hiện thấy người quen "A! Nhược Vy, cậu cũng tới sao?".
So với Nhã Hân ngu ngốc thì Nhạc Nhược Vy thông mình hơn nhiều, cô ta không lụy vì tình, cũng không yếu đuối. Có lẽ do Nhã gia là gia tộc văn nhã, còn Nhạc gia dù gì cũng là xuất thân từ hắc đạo, mặc dù mấy đời nay đã cải tà quy chính nhưng không yếu đuối như vẻ bề ngoài.
Hai người han huyên một hồi, Nhạc Nhược Vy nghe bạn mình kể lề Thiệu An thì cũng thấy tức lây. Chuyện hôm trước cô ta bị Văn Di đuổi ra khỏi biệt thự cơn tức vẫn chưa nguôi hẳn đâu.
Cô ta nhìn theo hướng Nhã Hân chỉ, nhìn thấy Thiệu An, bĩu môi " Chỉ có vậy thôi sao?".
Ít ra như tên đàn ông trong nhà tên họ Văn kia, yếu đuối một chút cô ta còn không thấy khó chịu cho lắm. Nhưng Thiệu An kia, đẹp thì không đẹp, chỉ gọi là thanh tú, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-quan-chung/3504847/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.