Công việc của Thiệu An chính là dạy học cho ba thiếu gia nhà Thẩm gia vào mỗi buổi tối. Buổi học khi sáng là buổi dạy thử đầu tiên để xem cậu có năng lực dạy bọn họ hay không. Dùng đầu gối cũng biết cậu sẽ bị đuổi việc ngay ngày đầu tiên đi làm, căn bản là cậu không thể ngăn cản được những thiếu gia kia trốn học chạy đi mất, chưa kể thành tích của bọn họ cũng không tệ chút nào.
Thiệu An khi đọc truyện luôn miệng nhận nhân vật thụ chính làm con trai, còn gọi đám nhóc kia là cháu của mình nên lúc buổi tối khi hai nhân vật chính, cũng là phụ huynh của Thẩm Lạc quay về thì Thiệu An suýt chút nữa lao lên gọi Thẩm Mặc là con trai. Có điều nhìn lại mốc thời gian, Thẩm Mặc cũng đã 39 tuổi, cậu liền không dám mở miệng ra gọi dù là đứng từ xa.
Thiệu An chiêm ngưỡng vẻ đẹp của hai nhân vật chính dù đã lớn tuổi nhưng vẫn giữ được nét đẹp khiến người ta ngưỡng mộ mà than thở, bảo sao mấy vị thiếu gia kia lại có nhan sắc đỉnh cao như vậy, nhìn đi, gen tốt như vậy, không đẹp mới lạ.
Thiệu An theo người làm đi vào phòng khách của nhà chính, cậu nở nụ cười ngại ngùng nhìn hai đứa con hơi lớn tuổi một chút của mình mà cúi đầu chào " Chào Thẩm tổng, chào phu nhân!".
Thẩm Kỳ là ba lớn trong nhà, cũng là vị công chính trong truyện, anh ta, à không, ông ta đã gần 50 tuổi, khuôn mặt nghiêm nghị, lạnh lùng chỉ xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-quan-chung/2893907/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.