Lúc này đã tới giờ nghỉ trưa, Thẩm Lạc vốn muốn giữ lời nói của hôm qua rằng sẽ đưa Thiệu An ra ngoài ăn nhưng bởi vì bên dưới tòa nhà đã bị fan theo dõi cho nên chỉ đành gọi trợ lý đưa đồ ăn tới.
Hôm nay không chỉ có món giò heo hầm củ sen mà còn có cả nhiều món ngon khác, bày đầy một bàn luôn, Thiệu An vui vui vẻ vẻ ngồi xuống ghế sô pha, Thẩm Lạc cũng bị lấy nhiễm sự vui vẻ của Thiệu An mà tâm tình cũng trở nên tốt hơn.
Xem ra cổ nhân nói không sai, Thẩm Lạc nghĩ, chỉ cần nắm chắc được dạ dày của Thiệu An thì nhất định sẽ có ngày có thể dụ dỗ anh về chung nhà với cậu ta.
Trong lúc ăn cơm, Thiệu An vẫn còn suy nghĩ về chuyện dự án nên bèn hỏi " Cậu... À không! Ông chủ nghĩ sao về chuyện tôi là người thực nghiệm dự án kia?".
Cái danh xưng mới mẻ kia là Thiệu An thuận miệng nói ra nhưng lại khiến cho Thẩm Lạc rất thích thú " Tôi nghĩ anh rất thích hợp". So với mấy lão già kia thì Thiệu An chính là người hợp nhất không ai có thể hợp hơn.
Thiệu An cắn đũa " Lỡ như tôi làm không tốt, ảnh hưởng tới kết quả thực nghiệm thì phải làm sao?".
Thẩm Lạc nhấc tay xoa lên đầu Thiệu An khiến cậu giật mình " Anh sẽ làm tốt thôi, còn có tôi ở đây mà".
Thiệu An lại bị một câu này làm cho trái tim khẽ rung rinh một chút, cậu tự cỗ vũ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-quan-chung/2893854/chuong-26.html