Thiệu An mờ mịt mở mắt sau đó nhìn thấy Thẩm Lạc nửa thân trên đang thoát y ngay dưới chân cậu, cơ bụng tám múi đập thẳng vào mắt " Giấc mộng này... chân thật quá đi".
Thẩm Lạc nâng hai chân của Thiệu An lên khiến những bộ phận bên dưới đều lồ lộ ra trước mặt, cậu ta dùng tay xoa nắn Tiểu An An khiến Thiệu An vốn đã nhạy cảm ngay lập tức cả người liền nhũn ra như một miếng slime mặc người nắn bóp.
Không phải lần đầu tiên Thiệu An mơ thấy giấc mộng kiểu này, lần nào cũng vô cùng ướt át nhưng giấc mơ lần hình cảm giác rất chân thực, chân thực tới nỗi cậu có thể cảm nhận từng hơi thở ấm nóng của người đối diện phả lên làm da của cậu.
Thẩm Lạc lại hôn Thiệu An, từ môi tới tai, lưu lại một vết hôn trên cổ rồi hạ xuống phía dưới, mỗi nơi đi qua đều để lại những vết đỏ tím đánh dấu lãnh thổ.
Một ngón tay cắm vào bên trong Thiệu An, cậu khó chịu vặn vẹo thân mình nhưng bị Thẩm Lạc giữ chặt lại, giọng nói trầm khàn vang lên bên tai thổi gió " Hai ngón tay dễ dàng đi vào như vậy, nói xem có phải bình thường anh cũng thường dùng phía sau để tự xử phải không?".
Thiệu An xấu hổ không nói lên lời, Thẩm Lạc lại hỏi " Lúc tự xử có phải đều nghĩ tới tôi hay không? hay là anh nghĩ tới ai khác? Hửm". Thẩm Lạc cho thêm một nhón tay thứ ba, cũng dùng tốc độ thật nhanh đâm rút.
Thiệu An không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-quan-chung/2893836/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.