Bữa tiệc kết thúc trong vẻ hoảng hốt của mọi người cùng sự ngỡ ngàng của hai vị hoàng tử. Karlis mệt mỏi bước ra xe ngựa, trước khi hắn đặt chân lên xe, nam tước Jean Berger đã chạy đến tiễn hắn:
"Công tước về sao?"
Karlis uể oải gật đầu. Nam tước Jean Berger nhìn trái ngó phải, cảm thấy không ai để ý phía bên này mới gọi người hầu đến. Karlis đang rất bất ổn nên không có tâm trạng để ý đến nam tước.
Một lúc sau, người hầu trở lại cùng với một cô gái. Nam tước đẩy cô gái ra phía trước mặt Karlis, nói với vẻ hùng hồn:
"Công tước Alarie Karlis, nàng hầu này ta tặng cho ngài, mong ngài hãy nhận tấm lòng của ta."
Karlis thắc mắc ngẩng đầu nhìn, phát hiện Violet đang khép nép nhìn mình, Karlis bỗng cảm thấy rợn tóc gáy, hắn lắp bắp:
"C...cái này...t...ta..."
Nam tước Jean Berger đi đến gần vỗ vai hắn, khẽ nói vào tai:
"Tôi biết ngài thích nàng hầu này, hôm nay những gì ngài làm tôi đã thấy hết rồi, ngài cứ nhận đi không phải ngại, nha."
Karlis sốc đến mức muốn bất tỉnh tại chỗ. Nhưng thành ý của nam tước như vậy hắn cũng ngại từ chối. Karlis nuốt nước mắt vào trong, cười gượng:
"C,cảm ơn ngài, ta, ta sẽ đưa nàng về."
Nam tước Jean Berger vui vẻ đưa Violet lên xe ngựa rồi chào tạm biệt Karlis.
Suốt cả đường đi xe ngựa im ắng không một tiếng động, ngoài tiếng phu xe thúc ngựa dọc đường thì không còn bất cứ một âm thanh nào cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-phan-dien-toi-ket-hon-cung-npc/2708166/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.