Lúc Karlis tỉnh dậy đã là buổi đêm, cả căn phòng tối đen như mực không có một ánh đèn. Karlis loạng choạng bước xuống giường thì bị một bàn tay ôm lại.
Alexander ở phía sau ôm ghì lấy hắn:"Tỉnh rồi sao?"
Karlis nghe thấy giọng nói của anh liền trở mình nằm xuống giường. Hắn vùi mặt vào ngực anh, hít hà mấy hơi rồi mới lên tiếng:
"Ngài không xuất hiện tại buổi tham quan cũng không sao sao?"
Karlis đâu biết rằng trong thời gian hắn say sưa ngủ đã có biết bao nhiêu người hầu từ chính cung đến gọi anh nhưng anh nhất quyết không đi.
Alexander lắc đầu, anh ép cằm vào đỉnh đầu hắn:"Không sao."
Karlis nghe anh trả lời chắc nịch như thế thì cực kì vui vẻ, không hề khách sáo mà dính chặt anh như sam.
Hai người lại ôm ấp nhau thêm một lúc, đến khi cả hai đều đói lả cả ra mới chịu đứng dậy đi ăn.
Alexander gọi quản gia bên ngoài, người hầu liền mang một bàn thức ăn thịnh soạn đến.
Karlis nhìn những món này mà mắt sáng rực lên, Alexander vui vẻ gắp đồ ăn cho hắn, Karlis liền nhanh chóng xử lí thức ăn. Trong lúc đang dùng bữa, tiếng gõ cửa từ bên ngoài vang lên.
Nghĩ rằng đó là người hầu nên Alexander chẳng hể tâm nhưng ngay sau đó, một người phụ nữ xông thẳng vào phòng.
Hoàng hậu bước vào bên trong, nhìn thấy Karlis thì sắc mặt tối sầm đi nhưng vẫn cố giữ phong thái:
"Ôi, công tước Alarie đang ở đây sao? Tại sao ngươi lại ở đây giờ này? Buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-phan-dien-toi-ket-hon-cung-npc/2708114/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.