Đây là lần đầu tiên Alexander to tiếng với hắn, Karlis không thể tin được quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt tức giận của anh, nổi ấm ức trong lòng hắn càng dâng lên:
"Ngài lấy tư cách gì mà đòi kiểm soát ta?"
Alexander không biết bộ dạng của mình hiện tại trông như thế nào mà lại khiến Karlis khó chịu thế kia. Nhưng dù ra sao anh cũng không thể để hắn bỏ đi.
"Xin em, nghe ta nói, được không?"
Giọng anh đã dịu đi rất nhiều, khuôn mặt cũng chẳng vui sướng gì, Karlis cảm thấy bản thân thật ấu trĩ nếu cứ nằng nặc đòi đi. Hắn đứng lại, xoay người nhìn anh.
Alexander thấy hắn đã chịu nhường nhịn như thế bèn đến gần ôm eo hắn, anh cúi người nói với công chúa Jouri:
"Công chúa thứ lỗi, ta có việc phải đi trước, hôm sau ta sẽ đến nhận tội với quốc vương."
Công chúa Jouri còn muốn giữ anh lại nhưng Alexander đã nhanh tay đưa Karlis rời đi. Hai người bước khỏi cung điện, Alexander dùng ngựa của mình đưa Karlis trở lại quán rượu kia.
Suốt quãng đường đi hắn không hề lên tiếng, anh cũng không muốn làm hắn kích động nên chỉ âm thầm quan sát nét mặt hắn.
Thúc ngựa chạy suốt một giờ đồng hồ, cuối cùng cũng có thể dừng chân.
Alexander đi theo Karlis đến phòng hắn, anh nhìn khuôn mặt người thương bao lâu không gặp thật muốn ôm lấy hắn mà hôn nhưng bây giờ phải giải quyết chuyện trước mắt đã.
Đi đường lâu như vậy gió phả vào mặt khiến Karlis thông suốt hơn, hắn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-phan-dien-toi-ket-hon-cung-npc/2708063/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.