"Tôi là ai ư?"- Karlis hất cằm nhìn ông ta:"Nhớ cho kỹ, công tước Karlis Alarie, đại công tước bậc nhất của vương quốc Carlender."
Aubrey nghe hắn thốt lên những lời này, ông ta không những không sợ hãi, ngược lại còn bật cười ha hả:
"Vương quốc Carlender? Ý ngươi là cái vương quốc thoi thóp hơi tàn kia đấy à? Ngươi lặn lội đường xá xa xôi đến tận Stillber chỉ để nói những lời này thôi sao? Buồn cười thật đấy!"
Karlis biết mình nói ra những lời này thật vô nghĩa, nhưng ngoài cách này ra hắn chẳng còn cách nào khác. Hắn có thể dùng vũ lực để đánh ngất ông ta nhưng còn những người khác ở trong phòng này thì sao? Thứ nhất bọn họ cũng là người bị hại, và thứ hai là số lượng bọn họ quá đông, e là hắn và Grayce không thể nào thoát thân được. Karlis chỉ có thể làm mọi cách kéo dài thời gian cho đến khi tên chủ quán quay lại.
Karlis còn muốn lên tiếng đáp lời ông ta nhưng Grayce ở phía sau đã giữ chặt lấy cánh tay hắn. Hắn quay đầu lại nhìn cậu ta, Grayce khẽ lắc đầu, dùng ký hiệu viết vài chữ vào tay Karlis, đại khái nội dung là:
"Đừng manh động, tôi ổn."
Karlis im lặng, hắn vẫn che chắn cho Grayce như thường. Hoàng thân Aubrey thấy hắn như thế càng kích động:
"Ta cũng từng tiếp xúc với các quý tộc của vương quốc Carlender, đa số bọn họ đều quy phục ta, chỉ là ta không có hứng thú. Nhưng ngươi chính là ngoại lệ, ôi đôi mắt xanh cùng mái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-vat-phan-dien-toi-ket-hon-cung-npc/2708040/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.