Editor: Đông Đông
Chu Nghị, nga, không đúng, chúng ta hiện tại phải gọi hắn là Rebertin, rốt cuộc cũng phải nhập gia tùy tục đúng không.
Rebertin lại lần nữa tỉnh dậy, nhưng lúc này đây trong mắt hắn không có mờ mịt khiếp sợ mà chỉ có một chút xíu thất vọng, tất cả giống với trước khi hắn ngủ, chẳng thay đổi chút nào, không có phòng bệnh, không có y tá bác sĩ, chỉ có đuôi cá cùng căn nhà xám xịt.
Rebertin ngồi dậy, có chút bực bội mà dùng cái đuôi vỗ vỗ trên mặt đất, gãi gãi tóc: "Tới cũng tới rồi, vậy cứ an tâm ở lại đi, đừng lại nghĩ này nghĩ nọ nữa." Nói xong hắn đứng lên chuẩn bị đi dạo xung quanh, chính là chưa bơi được hai bước thân hình Rebertin liền bắt đầu lắc lắc, không phải do thân thể, mà là do trong tiềm thức của hắn cứ nói cho hắn biết đây là hai cái đùi của con người, theo thói quen mà bước chân trái rồi lại bước chân phải, sau đó chờ bước được nửa bước hắn mới phát hiện ra là đuôi cá lớn, thân thể theo quan tính mà ngưỡng về phía sau, cho nên không lắc lắc mới lạ.
Tiến tiến lùi lùi trái trái phải phải, nga, không đúng, là bơi vài vòng, Rebertin lúc này mới miễn miễn cưỡng cưỡng thích ứng phương thức di chuyển của mình từ đi bộ sang bơi lội.
Tập bơi một lát, Rebertin cũng không quên đánh giá nhà mình, một bên đánh giá một bên nhe răng trợn trắng mắt, đầy mặt viết chữ chướng mắt, cái này có thể gọi là nhà sao? Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nhan-ngu-noi-bien-sau/2514275/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.