Ở chỗ này mặc dù không nói rõ ràng ai chiếm năm mươi mốt phần trăm cổ phần là đại cổ đông, nhưng vẫn là ai góp vốn nhiều hơn thì người đó được quyền quyết định.
Chủ nhân và tiểu chủ nhân cũng không thể giống nhau được.
Đương nhiên tỷ lệ góp vốn này cũng rất có giá trị, nếu như một ngày nào đó thật sự thiếu tiền thì có thể đem tỷ lệ góp vốn này bán ra, sẽ có rất nhiều người muốn mua lại.
Khương Đường làm không ít việc cho Cẩm Đường Cư, phần lớn các loại điểm tâm đều là do nàng làm. Hai cửa hàng mới mở sau này cũng có công lao của nàng, nhưng công sức Lục Cẩm Dao bỏ ra vẫn nhiều hơn.
Rất nhiều khách nhân trong cửa hàng đều là bằng hữu của nàng ấy. Có thể thuận lợi mở Cẩm Đường Cư ở Thịnh Kinh cũng là bởi vì Lục Cẩm Dao có các mối quan hệ của mình, bằng không thì với nhiều cửa hàng điểm tâm nhiều như vậy cũng không cạnh tranh nổi.
Hơn nữa việc kinh doanh ở cửa hàng cũng là Lục Cẩm Dao phải bỏ nhiều công sức, lúc đó Khương Đường muốn chuộc thân, Lục Cẩm Dao còn làm chủ chia lợi nhuận cho nàng, bởi vậy làm người không thể quá tham lam được.
Trong mắt Lục Cẩm Dao xẹt qua một tia nhẹ nhàng, nàng nói: “Cũng được, chỉ là ngày sau cửa hàng còn phải phải nhờ ngươi hao tâm tổn sức.”
Trong lòng nàng cũng thoải mái không ít, đều nói huynh đệ ruột thịt cũng phải tính sổ rõ ràng. Lục Cẩm Dao cũng sợ bởi vì chuyện làm ăn mà ầm ĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603548/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.