Tiền lễ đưa cho hai người cực kỳ nhiều, một túi nặng trịch, Xuân Đài cười với Lục Cẩm Dao cực kỳ vui vẻ, người lại không nhịn được nhìn vào bên trong: “Sao không thấy Khương cô nương ạ? Công tử cũng không gặp sao?” 
Lục Cẩm Dao nói: “Làm việc cho tốt đi, ở bên ngoài đừng có cao hứng như vậy, bằng không là gây họa cho công tử nhà ngươi đấy.” 
Hôn sự đã định ra, nhưng người ở bên Vĩnh Ninh Hầu phủ vẫn không thể tới đây. Nếu không có biến cố gì, ngày sau Khương Đường cùng Cố Kiến Sơn hành lễ chỉ có thể đi về phía Trường Ninh Hầu phủ. 
Vẫn có thêm một phần tiếc nuối. 
Nhưng Lục Cẩm Dao cảm thấy kết quả như vậy đã là kết quả tốt nhất, cũng không thể cầu mọi chuyện đều hoàn mỹ được. 
Hơn nữa, nếu Khương Đường thật sự gả tới Vĩnh Ninh Hầu phủ, cho dù một thời gian ngắn nữa sẽ phân gia thì đó cũng sẽ là một trận gió tanh mưa máu. 
Cũng may mà có thể thuận lợi đính thân. 
Lục Cẩm Dao bảo Hoài Hề Bạch Vi trông coi Điểm Kim Ô Kim, tránh cho bọn chúng không cẩn thận cắn người xếp dỡ đồ đạc, còn mình thì vào phòng, vòng qua bình phong. Nhìn hai má Khương Đường đỏ bừng, rõ ràng là nhà mình nhưng lại không được tự nhiên chút nào. 
Khương Đường hỏi: “Mọi người đều đi rồi à?” 
Lục Cẩm Dao cười nói: “Mấy gã sai vặt nâng sính lễ vẫn còn chưa đi, Từ phu nhân và Cố công tử thì đã đi rồi.” 
Khương Đường thở phào nhẹ nhõm. Ban đầu nàng cũng chẳng cảm thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603527/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.