Lúc trước khi còn chưa lập thế tử, Lục Cẩm Dao còn muốn tranh giành một phen, dù sao Cố Kiến Châu cũng là con vợ cả. Tuy nói lập đích lập đại, nhưng cũng không có luật pháp quy định nhất định phải như thế.
Nhưng nếu thế tử đã lập rồi, quan hệ giữa Cố Kiến Châu và đích huynh lại tốt, nàng cần gì phải làm điều thừa như vậy.
Có phu quân, có hài tử, bản thân nàng cũng có việc làm ăn buôn bán, gia nghiệp chậm rãi tích góp là được.
Hiện giờ Hàn thị có thể nghĩ thông suốt, người một nhà tâm cùng hướng về một chỗ. Trịnh thị cùng Vĩnh Ninh hầu thấy vậy cũng vui mừng. Cũng chỉ còn vài năm nữa là sẽ phân gia, Lục Cẩm Dao cũng nguyện ý làm nhi tức tốt đệ muội tốt.
Nàng có hài tử, dù sao cũng phải vì hài tử mà suy xét.
Trước mắt ngoại trừ gieo trồng vụ xuân thì còn có một việc quan trọng khác, chính là thanh minh về quê tế tổ.
Năm trước đều là Vĩnh Ninh hầu cùng Trịnh thị trở về, năm nay là Cố Kiến Phong xin nghỉ, thay mặt Vĩnh Ninh hầu trở về Nhữ Lâm tế tổ tảo mộ.
Hàn thị cũng phải đồng hành.
Là người thừa kế tước vị Hầu phủ, về lý thì hai người nên đi.
Sau khi xử lý tốt chuyện trong nhà, buổi chiều hai người liền rời đi.
Đến Nhữ Lâm đã là vài ngày sau, nhưng mà Cố Kiến Phong có chức quan trong người nên những thứ này đều có thể thông cảm.
Đợi đến ngày hôm sau là ngày mùng tám tháng ba, trong cung hạ chỉ, do thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603511/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.