Ở nơi này lâu như vậy cũng chỉ từng ăn qua bánh đậu xanh, bánh dứa này nọ, còn có mấy loại điểm tâm tinh xảo khác, tuy rằng ăn cũng ngon nhưng ăn nhiều sẽ ngán.
Nói thật, mở cửa hàng vào lúc này là lựa chọn vô cùng chính xác.
Khương Đường thấy buôn bán cũng không tệ, hơn nữa trước khi bán cũng đã tặng thêm một ít bánh khoai nghiền giá rẻ nên người tới mua càng đông hơn. Người Quản Thành cũng thích uống trà, Trương chưởng quỹ cũng là một người nhạy bén. Nghe nói tri phủ Quản Thành vì nhận hối lộ nên đã bị bắt giữ giải về kinh, nên nơi này sẽ bị quản lý nghiêm ngặt trong một thời gian ngắn.
Chỉ là không biết vị quan phủ đó là ai, ở nơi này nếu không có người chống lưng thì làm sao dám làm ra những chuyện như vậy.
Khương Đường chào hỏi nương tử Đỗ gia xong đã lập tức quay về cửa hàng.
Sân sau của cửa hàng có mấy gian phòng, nàng và Hoài Hề ở chung một gian, tất nhiên không cần tốn bạc ở trọ khách đ.iếm.
Trương chưởng quỹ gặp được chuyện vui nên tâm tình rất sảng khoái, huyên thuyên với Khương Đường và Hoài Hề ngày đầu tiên đã kiếm được bao nhiêu bạc.
Tổng cộng hai mươi ba lượng bạc, tuy rằng rằng kém hơn cửa hàng ở Thịnh Kinh, nhưng ở Quản Thành cũng không có nhiều thế gia như Thịnh Kinh, tuy dân sinh khá giàu có, nhưng của cải cũng không thể phong phú như những nhà quyền quý ở Thịnh Kinh.
Hai mươi ba lượng bạc cũng đã đủ trả phí thuê nhà một tháng.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603509/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.