Gió lạnh thấu xương, tất cả mọi người đều mặc rất dày. Trịnh thị dặn dò mấy câu, nhìn người rời đi, đám người biến mất ở đầu ngõ, lúc này mới đỡ nha hoàn chậm rãi trở về.
Trước kia lúc Cố Kiến Sơn đi Trịnh thị đều sẽ khó chịu mấy ngày, hiện tại trực tiếp gọi lão tỷ muội chơi bài mạt chược, cuộc sống trôi qua cũng nhanh.
Cuối tháng mười, trận tuyết đầu tiên đổ xuống Thịnh Kinh.
Lúc đó, cách Cố Kiến Sơn rời đi không quá năm ngày.
Khương Đường sáng sớm ra ngoài đi đặt mua thịt, vừa đẩy cửa ra, tuyết bên ngoài đã dày nửa ngón tay.
Điểm Kim cùng Ô Kim đã lớn hơn cả một vòng, cũng không sợ lạnh, chạy qua chạy lại khắp nơi trong sân giống như con quay.
Hai mảnh đất đã đóng băng, Khương Đường cũng chưa trồng rau nên để mặc kệ.
Bên cạnh giếng cũng là tầng tuyết mỏng, thấy bông tuyết rơi lất phất xuống giếng, Khương Đường vội vàng tìm một cái nắp đậy che miệng giếng lại.
Sau khi che xong Khương Đường xoa xoa tay, tuyết rơi thì nhất định là không thể mở quầy hàng được, nàng phải đi nói một tiếng.
Lưu đại tẩu ở bên kia cách một cái hàng rào nên chỉ cần hô một tiếng là được, Lưu đại tẩu nói: “Ngươi đợi chút, ta bảo Đại Lang đi qua gánh nước cho ngươi, trời lạnh ngươi đừng tự làm.”
Từ khi hợp tác làm ăn với mấy nhà, Khương Đường ngay cả việc cũng không cần làm. Lưu Đại Lang tới giúp đỡ gánh nước, con gái Hứa gia Trần gia cũng muốn giúp Khương Đường giặt quần áo.
Nhưng Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603482/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.