Nàng ta tới hiệu cầm đồ, vừa đe dọa vừa dụ dỗ mới biết Khương Đường bán thứ gì, là vài món trang sức cùng một bộ nữ trang.
Số trang sức đó cũng không rẻ, nàng ta có thấy mấy thứ trên người Lục Cẩm Dao, nên chỉ chuộc bộ nữ trang về.
Nàng ta cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng.
Hàn thị muốn chuộc với giá một trăm tám mươi lượng, nhưng chưởng quầy một hai đòi một trăm chín mươi lượng.
Hắn muốn đuổi người, cũng muốn đẩy cái mớ phiền toái này đi, bởi vì vị phu nhân này chắc chắn trang sức này là do cô nương kia trộm.
Không thể trả không, hiệu cầm đồ không thể chịu mất bạc.
Hơn nữa hiệu cầm đồ đã mở nhiều năm, dạng khách nào mà chưa từng thấy qua, có cả khối khách khó nuốt, cuối cùng chưởng quầy nói: “Nếu vậy ngươi đi báo quan đi.”
Không thể truyền ra ngoài việc xấu trong nhà, vì thế, Hàn thị tiêu một trăm chín mươi lượng bạc chuộc bộ nữ trang về.
Nhưng vô dụng.
Bây giờ Đường không phải là nha hoàn, ngoại trừ những người quyền cao chức trọng trong mắt không có luật vua phép nước thì không ai dám động tới một người dân thường. Hơn nữa Hàn thị vừa mới chọc giận Trịnh thị nên cũng yên hơi lặng tiếng không dám làm gì.
Khương Đường đã trở về Yến Kỉ Đường cùng Lục Cẩm Dao.
Nam Hương đưa người về tới nơi rồi cáo từ, Lục Cẩm Dao nhờ Khương Đường đi tiễn, trước khi đi Nam Hương còn cười với Khương Đường: “Chúc mừng.”
Khương Đường: “Đa tạ.”
Nam Hương thật lòng muốn chúc mừng, lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603461/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.