Món cực kỳ thích hợp ăn với cơm sao có thể thiếu hai món này, hơn nữa hai món ngon nhất này gần như chỉ cần có tay là làm được.
Nghĩ đến Cố Kiến Sơn làm gì, tích góp nhiều bạc chẳng có gì tốt hơn cả.
Ngày hôm sau, buổi sáng Khương Đường vội vàng đi đọc thiếp mời. Có hai nhà Lục Cẩm Dao không muốn viết thiếp trả lời, mà chữ của Khương Đường thì miễn cưỡng lắm mới có thể đọc được, đặt ở trên thiếp mời thì lại trông không hợp quy tắc, không phù hợp với khí chất của Yến Kỉ Đường.
Bèn đi tìm Lục Cẩm Dao nhờ Hoài Hề viết giúp.
Lục Cẩm Dao đọc thì cảm thấy chữ vẫn có thể lọt mắt, không viết thì mãi không được.
Nàng ấy nói: “Vậy luyện thêm mấy lần, luyện tốt rồi viết. Viết thiếp mời xong thì lại tới nữa, ta có chuyện muốn trao đổi cùng ngươi.”
Hễ khi Lục Cẩm Dao dùng đến hai chữ trao đổi này là kiểu gì cũng có liên quan đến Cẩm Đường Cư.
Lòng Khương Đường trầm xuống: “Vậy nô tỳ đi trả lời thiếp mời trước rồi lát nữa quay lại.”
Viết thiếp mời đi tong cả nửa ngày, đến chiều Khương Đường mới tới thư phòng gặp Lục Cẩm Dao.
Lục Cẩm Dao buông đồ trong tay xuống, ra hiệu cho Khương Đường ngồi xuống.
“Sau khi bán thạch băng thì chuyện buôn bán của Cẩm Đường Cư vẫn luôn ổn định, ta định hỏi ngươi có làm thứ gì khác nữa không?” Lục Cẩm Dao không rõ Khương Đường biết thứ gì.
Nàng ấy cảm thấy có lẽ Khương Đường có giữ lại đôi chỗ, không thể bỏ ra hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603437/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.