“Chưởng quỹ này, có bán riêng lẻ hay không?”
Quản sự mỉm cười híp mắt, hệt như phật Di Lặc, mặt mày hiền từ.
Nhưng chớ trông mặt mà bắt hình dong, trông có vẻ hiền hậu nhưng có thể trở thành quản sự của một phủ thì tuyệt đối không phải hạng lương thiện gì.
Chưởng quỹ cười đáp: “Mua lẻ được thì được, có điều phải nói trước với ngài. Bánh ú để tặng này ấy, mua đủ nửa lượng thì được tặng nhân đậu mứt táo, mua trên năm lượng được tặng hai cái nhân trứng vịt muối và nhân thịt muối, bốn loại vị cái nào cũng như cái nào. Ngài muốn điểm tâm nào thì ở đây sẽ đựng cho ngài.”
Hương vị còn không giống nhau, chỗ nào làm ăn như thế, thật là.
“… Thế thôi, cứ ba cân bánh ngàn lớp vị trà xanh, ba cân bánh ngọt vị trà xanh, những thứ khác thì lấy đủ cho ta năm lượng bạc.” Trong lòng quản sự vẫn còn có hơi ấm ức, làm kinh doanh là phải tinh ranh, còn phải suy ngẫm nhằm chỗ sơ hở để chiếm lợi.
“Được chứ quan khách, ngài đợi một lát!”
Từ khi quản sự của phủ Hoài Dương hầu quay lại, khách khứa càng lúc càng đông.
Mua gì cũng có, đa số sẽ cắn răng gom đủ nửa lượng bạc.
Nửa lượng bạc không hề ít, là nửa tháng nguyệt ngân của Khương Đường.
Khương Đường và Lộ Trúc trông nom cửa hàng, Lục Cẩm Dao đang có mang nên không chịu được mệt mỏi, bèn về từ sớm.
Khương Đường chờ với Lộ Trúc hơn một giờ rồi cũng quay về. Ra ngoài một chuyến không uống phí, học được không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603398/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.