Khương Đường lập tức nói một chuỗi những lời cát tường: “Ngũ công tử nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi thọ tỷ Nam Sơn, phúc như Đông Hải phúc thọ kéo dài. Chỉ là nô tỳ là nha hoàn của Yến Cơ Đường, công tử như sao trời nhật nguyệt không dính bụi trần, sợ là chướng mắt tạ lễ của nô tỳ.”
Cố Kiến Sơn: “Vẫn để mắt.”
Khương Đường: “Hả?”
Cố Kiến Sơn nói: “Ta nói là có để ý… Ta không phải là lão nhân tám mươi tuổi, không cần phải chúc thọ ta như thế, trong hộp có gì?”
Khương Đường thành thật đáp: “Là điểm tâm.”
Làm chủ tử đại khái đều không thích người khác hỏi thăm sở thích của mình, nhưng cũng không thích hạ nhân nhiều lời, nói tóm lại là khó hầu hạ.
Khương Đường nói xong liền ngậm chặt miệng, cúi đầu, chờ Cố Kiến Sơn lên tiếng.
Cố Kiến Sơn nhận điểm tâm: “Được rồi, tạ lễ này ta nhận.”
Khương Đường hướng về phía Cố Kiến Sơn hành lễ: “Nếu có tạ lễ khác, nô tỳ sẽ đưa cho Xuân Đài. Nếu không có việc gì khác, nô tỳ xin phép lui xuống.”
Ân cứu mạng, khẳng định không thể chỉ bằng một hộp điểm tâm liền xong. Không phải là Cố Kiến Sơn muốn nghị thân sao, nàng tuyệt đối sẽ chiêu đãi tiểu nương tử các nhà thật tốt.
Cố Kiến Sơn phất tay bảo Khương Đường trở về, sau khi vào phòng hắn liền châm đèn nến lên, điểm tâm trong hộp được cắt thành từng miếng nhỏ, tổng cộng bốn miếng.
Giống hệt như ở chính viện.
Cố Kiến Sơn cắn một cái.
Trở lại Yến Cơ Đường, Khương Đường liền thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nha-hoan-cua-nu-chinh-ta-nam-yen-lam-giau/4603378/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.