Nguyễn Ninh thực sự cảm thấy không thoải mái, tự mình trải qua cùng đọc trong tiểu thuyết hoàn toàn khác nhau, đọc tiểu thuyết cô chẳng qua chỉ là cảm thấy tức giận, mà bây giờ cô cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Tần Tứ rất nhanh tới đây, vừa thấy được trạng thái của cô, lông mày liền nhíu lại.
Lần trước hắn bóp chết con mèo kia ở trước mặt cô, Nguyễn Ninh liền bị sợ bệnh một hồi, lần này e rằng cũng là bởi vì bị kinh sợ.
Hắn chẳng qua là rời đi một lúc, cô nhìn thấy gì? Sẽ sợ đến như vậy?
Tần Tứ đem Nguyễn Ninh ôm vào trong ngực, ôn nhu vuốt ve tóc của cô, ở bên tai cô ôn nhu nói: “Khó chịu chỗ nào?”
Nguyễn Ninh ở trong ngực Tần Tứ, cảm nhận được cảm giác quen thuộc, an toàn, cô không tự chủ được đến gần hắn, cũng ôm lấy hắn.
Tần Tứ trong lòng bộc phát nhu hòa, hôn cô một cái.
“Chúng ta về nhà, có được hay không?”
Nguyễn Ninh gật đầu một cái, mặt chôn sâu vào ngực hắn.
Tần Tứ bế Nguyễn Ninh, đối với vẻ mặt đầy lo lắng của Tần lão phu nhân, nói: “Bà nội, con mang Ninh Ninh trở về trước.”
Tần lão phu nhân vội vàng gật đầu, nhưng suy nghĩ một chút lại không đúng, kỳ quái nói: “…Ninh Ninh?”
Tần Tứ nói: “Trở về, con sẽ tìm thời gian cùng bà nội giải thích rõ. Nguyễn Ninh mới là người con muốn kết hôn. Con chỉ cưới cô ấy.”
Tần lão phu nhân trong lòng đầy nghi ngờ, nhưng bà tin Tần Tứ, đối với Nguyễn Ninh cũng rất có hảo cảm, trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-vo-the-than-cua-vai-ac/1101520/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.