P.s: Nhiều lúc nữ 9 sẽ được gọi là Nguyễn tiểu thư hoặc là Trân Trân tiểu thư.
Cả ngày cứ trôi qua thật bình yên, Nguyễn Ninh sau khi ăn trưa xong lập đi ngủ trưa, vẫn luôn ngủ đến bốn giờ chiều mới tỉnh lại.
Nguyễn Ninh rửa mặt lại một chút, bước ra khỏi phòng, Nguyễn Tuấn Đào cùng Hàn Mẫn vừa lúc từ bên ngoài trở về, mà lúc này chú Vương còn đang trên đường tới đón cô.
Nhìn thấy Nguyễn Ninh, Nguyễn Tuấn Đào không nói cái gì, chỉ là nhàn nhạt liếc cô một cái,rồi ngồi ở sofa cầm báo đọc, đối với việc chân cô bị thương cũng không quan tâm hay hỏi han bất cứ một lời.
Hàn Mẫn còn hỏi một câu, giọng nói cũng không lạnh không nhạt: “Chân bị thương có khá lên tí nào chưa?”
Nguyễn Ninh gật gật đầu: “Khá hơn rồi ạ.”
Bọn họ có quan tâm đến cô hay không cô nửa điểm cũng không quan tâm, cô không phải là con gái ruột, không có huyết thống thân tình, đối với bọn họ không có bất kỳ hy vọng nào.
Cô nhất định không lặp lại số mệnh của nữ phụ, không muốn bọn họ bắt lấy thời cơ để cô hiến máu cho nữ chính, cũng sẽ không bị tống vào ngục giam.
Hàn Mẫn nhìn cô, không có vòng vo, trong giọng nói mang theo sự nghi ngờ: “Tần Tứ vì cái gì đột nhiên lùi lại việc kết hôn?”
Tần Tứ là người như thế nào, tất cả mọi người đều biết rõ, hắn tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ sửa đổi chủ ý.
Nguyễn Ninh kỳ thật cũng không biết, cô cúi đầu nhìn chân mình, tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-vo-the-than-cua-vai-ac/1101510/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.