Tần Tứ ôm Nguyễn Ninh trở về phòng ở lầu hai, bắt được mắt cá chân yếu ớt của cô, tự mình giúp cô bôi thuốc.
Nguyễn Ninh sợ hãi. Bàn tay của hắn to lớn, vừa nóng lại vừa bá đạo, giống như thiết bị khóa y đúc, làm cô chẳng thể nào trốn thoát.
Tần Tứ cởi bỏ băng gạc ở cổ chân của cô, hiện ra mắt cá chân trắng nõn mềm mại. Chân của cô uyển chuyển nhỏ nhắn, làn da hiện ra sáng bóng khỏe mạnh, tầm mắt của hắn dừng lại thật lâu ở mặt trên của chân, không có cách nào để di chuyển.
Nguyễn Ninh không thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng hành động im lặng của hắn làm cô cảm thấy không ổn.
Nếu như cô nhớ không lầm thì, vai ác Tần Tứ có một loại bệnh không muốn cho người khác biết đó là đam mê chân.
Phụ nữ lớn lên xinh đẹp, đều chẳng có lấy một đôi chân hoàn mỹ tinh xảo để hắn cảm thấy hấp dẫn.
Nhưng mà không khéo, chân của Nguyễn Ninh trời sinh hoàn mỹ tinh xảo, làm cho Tần Tứ thoả mãn đam mê.
Ở bệnh viện, Tần Tứ đã từng sờ qua chân của cô.
Theo bản năng Nguyễn Ninh muốn đem chân lùi về sau, trên tay Tần Tứ dùng chút sức lực, sau đó chiếc đầu cao quý chậm rãi cúi xuống, muốn hôn môi vào mu bàn chân của cô.
Nguyễn Ninh nhìn hành động khó lòng kiềm chế của hắn, tim đập thình thịch, buột miệng nói ra: “Tần Tứ.”
Đôi môi mỏng của Tần Tứ cách 5cm so với mu bàn chân của cô, Nguyễn Ninh có thể cảm nhận được hô hấp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-vo-the-than-cua-vai-ac/1101508/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.