Ngày thi cao trung đầu tiên, mẹ Mạnh sớm rời giường, nấu bữa sáng thịnh soạn cho con trai, còn tiện thể gọi luôn ba Mạnh dậy, muốn ba Mạnh đưa con trai đến trường.
"Ông xã, anh giúp em trông trứng gà trong nồi, em đi gọi bảo bối rời giường." Mẹ Mạnh nhờ vả ba Mạnh.
"Bà xã, em không yêu anh nữa, em chỉ yêu con trai anh."
"Mộc à, anh nói bậy, em yêu anh nhất." Mẹ Mạnh hôn ba Mạnh một cái, lập tức chạy đi gọi bảo bối nhà bà.
"Thật có lệ." ba Mạnh nhỏ giọng nói thầm.
"Thùng thùng" Mạnh Thương nghe được tiếng gõ cửa, ngáp một cái xoay người xuống giường.
"Mẹ, có việc gì sao." Mạnh Thương nhìn thấy là mẹ cậu liền hỏi.
"Bảo bối rời giường ăn sáng rồi, đợi lát nữa ba mẹ đưa con đi thi." Mẹ Mạnh nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai.
Mạnh Thương đáp lại mẹ là cậu đi rửa mặt.
Mạnh Thương xuống lầu liền nhìn thấy nam chính ngồi ở bàn ăn, lúc thấy cũng không thấy ngạc nhiên, bởi vì nam chính thường xuyên đến ăn cơm, còn thường xuyên chọc ba mẹ cậu cười ha ha, địa vị của cậu trong lòng ba mẹ tràn ngập nguy cơ thất sủng.
Sau khi ăn sáng xong, gia đình bốn người lái xe đến trường.
Trước khi vào phòng thi, Vân Lâm giúp Mạnh Thương kiểm tra giấy tờ cần mang theo, thấy không thiếu gì liền thả cậu vào phòng thi.
Mạnh Thương nhìn Vân Lâm giống như gà mẹ, cảm thấy hạn hán lời, thật sự là cậu cũng không phải nhóc con ba tuổi.
Đề thi năm nay đối với Mạnh Thương không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-giap-nam-tuoi/1193037/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.