Hạ Du Du mới phát hiện ra hai tay trống trơn có chút không đúng lắm.
Hình như quên cầm thứ gì đó.
“Đúng rồi! Rắn của ta!”
Con rắn bắt được lúc dọn dẹp sơn động.
Nàng mới vừa móc xong nội tạng lột da, bị Cát Tử Hành đi đến nhìn thấy.
Đối phương sợ tới mức bảo nàng nhanh vứt xuống.
Nàng không vứt.
Nhân lúc Cát Tử Hành không chú ý giấu vào một góc, lúc chuẩn bị rời đi mang theo.
Kết quả làm cửa trúc quá tập trung, đã quên mất.
Hạ Du Du vỗ ót một cái, thấy sắc trời đã hoàn toàn tối sầm lại.
Thêm nữa đường lên núi không dễ đi, đành thôi.
Dù sao trong nhà cũng không thiếu một miếng thịt, đùi dê nàng mua về còn có thể nướng lên.
Nghĩ như vậy, cũng thật sự không để bụng đến thịt rắn nữa.
Trước khi đường ai nấy đi, Cát Tử Hành nói với Hạ Du Du: “Nương tử Bùi gia, sáng sớm ngày mai, ngươi và ta lại hội hợp tại đây, cùng nhau lên núi.”
Thiếu niên lang Cát gia là một người trọng lời hứa đến nơi đến chốn.
Nếu đã đồng ý với Hạ Du Du sẽ chữa bệnh cho nam nhân nhặt được đó, thì hắn ta sẽ chữa đến cùng. Mặc dù hắn ta hiểu rõ, chuyện nhỏ đơn giản này còn chưa đủ để báo xong ân cứu mạng của Hạ Du Du với hắn ta.
Hạ Du Du nói được, dặn dò hắn ta: “Việc này cũng chỉ có thể hai người ngươi và ta biết, đừng nói cho người thứ ba biết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-mo-ac-doc-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/2613335/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.