Khi Trần Thanh Dao vừa trở về viện đã bị Thị Yến gọi lại: “Thị Dao, sao cô đi lâu vậy, có phải cô ở bên đấy bị bọn họ làm khó không. Tôi đang định sang đó tìm cô, may cô về rồi.”
Thị Dao liền đáp: “Không có, tôi ở lại chơi với đại thiếu gia một lát nên mới về trễ.”
Thị Yến nghe vậy liền kinh ngạc: “Cô dám ở lại chơi với đại thiếu gia á? Cô không bị ngài ấy dọa sợ à? Trông ngài ấy thế thôi nhưng khi tiếp xúc đáng sợ lắm, tôi còn chưa bao giờ dám nói chuyện với ngài ấy đâu. Không cẩn thận đắc tội với ngài ấy là tiểu thư...” rồi Thị Yến đưa tay lên làm động tác cứa vào cổ mình, tỏ vẻ vô cùng nguy hiểm.
Thị Dao thấy vậy liền bật cười: “Cô cứ làm quá, tôi thấy đại thiếu gia dễ gần mà, tiểu thư cũng vậy, dù có đắc tội thật thì cùng lắm đánh một trận rồi nhốt phòng củi thôi. Cô làm như cô ấy sẽ giết người không bằng.”
Thị Yến thấy Thị Dao có vẻ không hiểu mức độ nghiêm trọng của vấn đề, cũng chưa thực sự hiểu về đại tiểu thư, liền túm cô ấy ra một góc kín đáo nói: “Đây là cô chưa nhìn thấy đại tiểu thư thực sự nổi giận thôi, cô ấy mà...” Thị Yến chưa kịp nói xong với Thị Dao, đã thấy Thị Mai đi tới:
“Hai cô to nhỏ cái gì đấy, không tập trung làm việc đi. Thị Dao, cô mau qua phòng tiểu thư để ngài ấy hỏi chuyện.”
Thị Dao thấy Thị Mai gọi mình liền bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-hau-phu-thuong-thu/2661798/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.