Liên quan đến chuyện sai lệch thời gian thì dù là khoa học kĩ thuật của thời đại các hành tinh cũng không thể làm được. Cùng lắm là đưa ra quan điểm, sau đó thì cứ dựa vào đấy mà làm, mà thực hiện.
Những chuyện này đều cần thời gian, nhưng Quân Thanh Dư không dựa vào máy móc hay gì, mà dựa vào không gian. Cái kiểu quay về quá khứ mà không có chút kí ức nào không tiện thử nhiều lần, xác suất gặp sai sót là quá lớn.
Quân Thanh Dư dựa lên vai Phó Viễn Xuyên lật xem ghi chép thí nghiệm lẫn các số liệu. Kết quả lại phát hiện ra ngôn từ bên trong càng ngày càng thái quá, phân tích số liệu cũng càng ngày bay cao bay xa, hoàn toàn cho người ta cảm giác mơ mộng viển vông, ảo tưởng không thật. Cuối cùng là một câu: Giả thiết không có tính thiết thực.
Quân Thanh Dư: "...".
Vẻ mặt Quân Thanh Dư bình thản sắp xếp lại số liệu thí nghiệm, ước lượng cũng dầy hơn mười phân. Hóa ra là giả thiết không thiết thực cũng cho chung vào luôn à. Tốn mất nửa ngày trời ngồi xem.
Phó Viễn Xuyên giơ tay vuốt tóc cá nhỏ, hỏi: "Sao thế?".
"Phiền thật đấy", Quân Thanh Dư hơi chớp mắt. Giả thiết thời gian giao nhau không thành, nếu không vì cậu có thể phân biệt được những chuyện trước kia không phải mơ thì có khi đã rơi vào vòng mê man rồi.
Phó Viễn Xuyên an ủi: "Không cần vội". Có rất nhiều nhóm thí nghiệm chuyên về vấn đề này, trong đó cũng có vài người từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-ca-nho-cua-lao-dai-tho-bao/2127035/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.