Quân Thanh Dư nhướn mày, vào lúc mấu chốt này nhận được lời mời đến tiệc mừng thọ, rõ ràng là có vấn đề. Phó Viễn Xuyên trước đây không hề tham dự mấy bữa tiệc kiểu này, giờ lại nhận lời mời, hẳn là do anh cũng có ý định gì đó. Nếu là như vậy...
Quân Thanh Dư ăn nốt miếng kem cuối cùng, nói: "Chúng ta đi chọn quần áo thôi".
"Được".
___
Ngày tổ chức tiệc mừng thọ, Phó Viễn Xuyên giúp cá nhỏ chỉnh lại cà vạt, ngón tay vuốt phẳng nếp gấp bên trên. Nhìn hình ảnh cá nhỏ một thân lễ phục ở trong gương, vẻ mặt Phó Viễn Xuyên hơi tối đi.
Bộ lễ phục màu trắng ôm sát lấy cơ thể, phác họa một cách hoàn mỹ đường cong của eo. Phần eo của cá nhỏ rất nhỏ, tỉ lệ cơ thể cũng đẹp, mái tóc dài màu vàng kim dài đến tận eo, đuôi tóc hơi xoăn lại. Hôm nay cậu đeo một chiếc mặt nạ nửa mặt có trang trí những sợi tơ vàng ở viền. Khóe miệng hơi mím không nhìn ra được bất cứ biểu cảm nào, tạo cho người ta cảm giác lạnh lùng băng giá, vượt khỏi tầm với.
Quân Thanh Dư chỉ là đang bận suy nghĩ, trên eo âm ấm mới hoàn hồn lại. Cậu ngẩn người, trong mắt còn mang theo chút hoang mang, "Ưm...?".
Phó Viễn Xuyên cúi đầu, dịu dàng hôn lên cánh môi mềm của cá nhỏ, anh mở lời dỗ dành: "Ngoan nào".
Buổi trưa thử đồ hơi mất thời gian một chút, buổi tối hai người mới xuất phát. Trừ đi thời gian đi đường thì cả hai đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-ca-nho-cua-lao-dai-tho-bao/2126987/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.