Cuộc giao tranh rất nhanh đã lắng xuống.
Lần này người đánh lén cũng không phải quá nhiều, mục tiêu cũng được xác định trước, chính là ngọc tỷ và bản đồ.
Bốn phía bừa bộn, Lâm Mông tìm khắp nơi cũng không thấy được cái hộp hắn ta vừa vứt bỏ.
Hộp kia được làm từ gỗ đàn hương đỏ, hoa văn chạm khắc tinh tế hoa lệ, giá thành chắc chắn không thấp.
Lâm Mông lấy ngọc tỷ và bản đồ trong ngực ra, khom lưng xoè hai tay đưa cho Phúc công công dang ngồi nghỉ trên tảng đá lớn.
Hắn ta chỉ còn lại 90 lượng vàng, cũng không biết có đủ dùng không.
"Phúc công công"
Đại Phúc Công Công vừa mới ngồi nghỉ ngơi hồi thần thì bỗng nhiên có một cái bón đen lớn xuất hiện, vừa quay đầu đã thấy một nam nhân mặt đen đứng cạnh, sợ tới mức hẫng một nhịp.
Ngay sau đó, ngọc tỷ và bản đồ cứ thẳng tắp để ở trước mặt ông ta.
Phúc công công nhìn thấy hai thú này, hận không thể lập tức nhảy ngay đi.
Chính là hai cái thứ đòi mạng này!
Vừa rồi mấy hắc y nhân kia giống như đã nhận định ông ta, lưỡi đao sắc bén đều hướng tất cả về đầu ông.
Hiện tại, con có người không có mắt đưa hai thứ này đến trước mặt ông ta!!
Lâm Mông thấy Phúc công công né trắng, cho rằng là ông ta đã thấy, lại duỗi tay về phía trước "Phúc công công, không thấy hộp nữa, ta...."
"Hộp? Lung tung rối loạn!!" Phúc công công nghiêng thân mình nổi giận nói.
Quay đâu thì hình như nhớ lại việc liên qua tới cái hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ngoc-ty-roi-he-voi-hoang-de/440106/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.