Sau khi Ôn Lưu Băng tiếp quản Phong Lộ Thành, hắn cố ý phát thiệp mời sư tôn tới. 
Làm trò trước mặt Mục Trích, Ôn Lưu Băng và Thẩm Cố Dung đứng sóng vai trên tường thành Phong Lộ, hắn vung tay lên, nói: "Sư tôn, đây giang sơn Tam Thủy đánh hạ vì ngài." 
Thẩm Cố Dung: "......" 
Mục Trích: "......" 
Thẩm Cố Dung nhìn đại đồ nhi nhà mình đầy kỳ lạ, nói: "Tam Thủy, ngươi có thể đánh thắng Mục sư đệ của ngươi không?" 
Ôn Lưu Băng kỳ quái nói: "Sao sư tôn lại nói vậy? Con và Mục sư đệ huynh đệ tình thâm, lấy đâu ra chuyện đánh nhau?" 
Thẩm Cố Dung cười đầy từ ái: "Bởi vì sư đệ tình thâm của ngươi muốn đánh ngươi." 
Vừa dứt lời, Mục Trích mặt trầm như nước đã một kiếm phá không lao tới. 
Ôn Lưu Băng: "......" 
Thành chủ Phong Lộ Thành vừa mới nhậm chức đã bị Mục Trích đánh chạy khắp thành. 
Ngu Tinh Hà vốn dĩ đang ăn no chờ chết ở Ngu Châu thành, cuối cùng bị a tỷ hắn đánh ra khỏi thành, nói không rèn luyện thành một người vạm vỡ thì đừng hòng trở về. 
Ngu Tinh Hà cố nén nước mắt, xách theo tay nải nhỏ tới đầu quân cho Ôn Lưu Băng, thề sống chết muốn trở thành một nam nhân chân chính bảo vệ a tỷ. 
Ôn Lưu Băng thấy hắn phế vật như vậy, liền ném hắn tới Tru Tà rèn luyện. 
Ngu Tinh Hà ngày ngày kêu cha gọi mẹ, nhưng một muốn câu rời khỏi cũng chưa kêu. 
Ôn Lưu Băng rất vui mừng. 
Nghe thấy sư tôn tới, Ngu Tinh Hà cố ý chạy đến, xoay vòng vòng quanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603882/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.