Thẩm Cố Dung giận dữ nói: "Sư huynh!"
Kính Chu Trần "Chậc" một tiếng, nói: "Chuyện này có gì mà không thể nói?"
Mục Trích yên lặng đỏ mặt, càng muốn biết vì sao Kính Chu Trần thấy được hơn.
Thẩm Cố Dung suýt nữa hắt nước trà lên mặt Kính Chu Trần.
Kính Chu Trần thấy Thẩm Cố Dung tức giận đến đỏ cả mặt, lúc này mới thu vẻ cợt nhả, nhàn nhạt nói: "Thôi, hai người tới tìm ta có chuyện gì? Nếu cần linh thạch thì một viên ta cũng không cho."
Thẩm Cố Dung trừng hắn một cái, nói: "Huynh nhắn phía Tam sư huynh tới Tuế Hàn Thành một chuyến, thương lượng chuyện....... xì xào xì xào."
Kính Chu Trần nhíu mày: "Cái gì?"
Thẩm Cố Dung đỏ bừng tai, gục đầu xuống, hít sâu một hơi, mới nói: "Chuyện đại điển hợp tịch của ta và Mục Trích."
Kính Chu Trần: "......"
Nửa ngày sau, Triều Cửu Tiêu đằng vân giá vũ mà đến, Hề Cô Hành cùng Lâu Bất Quy không chờ hắn đáp đất đã nhảy xuống từ trên không trung.
Tuế Hàn Thành, chỗ ở của Kính Chu Trần.
Hề Cô Hành, Triều Cửu Tiêu cùng Lâu Bất Quy trầm mặt ngồi đó, Lâm Thúc Hòa bởi vì bệnh tật nên không cách nào rời khỏi Nhàn Vân Thành, chỉ có thể bám vào người Mộc Tê, ngồi ở bên cạnh Hề Cô Hành.
Đối diện là Mục Trích mặt không cảm xúc.
Tố Tẩy Nghiên đang bận việc ở U Châu, tạm thời chưa qua được, bằng không khả năng Mục Trích không thể thắng nổi loại khí thế này.
Năm người mắt to trừng mắt nhỏ hồi lâu, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603872/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.