Chuyển ngữ: Trầm Yên
............................................................
Lâm Thúc Hòa yên lặng rất lâu, mãi sau mới không thể tưởng tượng nổi mà nhìn khuôn mặt tràn đầy kinh hoảng thất thố của Mục Trích: "Ngươi không nói đùa với ta?"
Mục Trích ngẩn ngơ nhìn hắn, trong mắt là sự hoảng loạn không hề che giấu.
Lâm Thúc Hòa: "......"
Lâm Thúc Hòa suýt nữa mắng thành tiếng một câu "Nhãi ranh", nhịn xuống khó khăn lắm mới không đạp rớt hình tượng Tiên y cao thâm khó lường.
Hắn lạnh lùng nói: "Y là sư tôn ngươi, ngươi còn có gan có loại tâm tư đại nghịch bất đạo này, chẳng lẽ không sợ bị lôi phạt ư?!"
Mục Trích ngẩn ngẩn ngơ ngơ, hắn lẩm bẩm nói: "Ta, ta không biết."
Lâm Thúc Hòa: "......"
Lâm Thúc Hòa hoàn toàn mất hết kiên nhẫn: "Mặc kệ hiện tại ngươi có biết hay không, từ nay về sau tuyệt đối không được để ý niệm này xuất hiện, nhớ kỹ chưa?"
Mục Trích lúc này căn bản không nghe lọt lời Lâm Thúc Hòa, trước đó khi hắn chịu lôi kiếp Nguyên Anh tâm cảnh cũng chưa từng kích động đến vậy.
Ta thật sự...... ôm y niệm với sư tôn sao?
Hắn mơ màng hồ đồ đáp: "Nhớ kỹ."
Nói nhớ kỹ, nhưng biểu hiện bên ngoài của hắn toàn bộ đều là ý 'Ngươi đang nói cái gì, ta hoàn toàn không nghe hiểu'.
Lâm Thúc Hòa suýt chút nữa bị hắn làm cho tức chết, thẹn quá hóa giận, đột nhiên giơ tay, uy áp linh lực bỗng phóng tới chỗ Mục Trích, ép cho Mục Trích vẫn luôn đứng thẳng tắp phải khuỵu chân lảo đảo, suýt nữa quỳ sụp xuống.
Mục Trích cứng đờ, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603803/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.