Chuyển ngữ: Trầm Yên 
............................................................ 
Nhớ lại chuyện Tang La Phu muốn rút xương mình, cùng từ "thủ đoạn" mà Lâm Thúc Hòa nói, Thẩm Cố Dung hỏi Tuyết Mãn Trang: "Làm thế nào ngươi nhìn ra được xương cốt trên người nàng rối loạn tùng phèo?" 
"Ngần ấy năm nay ta gặp được nhiều mỹ nhân như vậy, sớm đã hiểu rõ Mỹ Nhân Cốt trong lòng bàn tay." Tuyết Mãn Trang hóa thành hình người vỗ vỗ bộ ngực, kiêu ngạo nói: "Mỹ nhân đẹp ở cốt tủy chứ không phải ở bộ da bên ngoài, dáng vẻ xấu xí của nàng kia ta liếc mắt một cái là nhìn ra!" 
Thẩm Cố Dung liếc hắn. 
Sau khi Tuyết Mãn Trang nói xong, hắn bỗng nghi hoặc nghiêng đầu: "Ủa? Ta gặp được nhiều mỹ nhân khi nào?" 
Xem ra là ký ức trước kia quấy phá. 
Thẩm Cố Dung tiếp tục dựa vào ghế mềm, nhìn màn mưa rơi xuống mái hiên trước mặt. 
Tuyết Mãn Trang sợ mình nói sai, ngồi xổm bên ghế mềm của Thẩm Cố Dung, ngẩng đầu, nhìn y bằng vẻ mặt vô cùng đáng thương: "Thánh quân, muốn ta ngăn cản bọn họ giúp ngươi không?" 
Thẩm Cố Dung nói: "Để kệ bọn họ thôi." 
Tuyết Mãn Trang chỉ có thể nói được, tiếp tục ngồi xổm một bên nhìn chằm chằm y đến mất hồn. 
Không lâu sau, chẳng sợ Thẩm Cố Dung tự luyến đến mấy cũng bị ánh mắt nồng cháy của Tuyết Mãn Trang nhìn cho đỏ cái mặt già, y trừng Tuyết Mãn Trang một cái, nói: "Đừng nhìn chằm chằm vào ta, ngươi không có việc cần làm sao?" 
Tuyết Mãn Trang lắc đầu: "Hiện tại việc quan trọng nhất của ta chính là bồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603797/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.