Chuyển ngữ: Trầm Yên
...........................................................
[Mục Trích đáng tin cậy] đỡ sư tôn vào trong phòng, lau tóc tới nửa nửa đêm mới cảm thấy mỹ mãn mà rời khỏi nhà chính.
Mục Trích chậm rãi bước ra ngoài, lại lo Trường Minh Đăng trong viện sáng quá làm Thẩm Cố Dung ngủ không yên ổn, khẽ phất tay dập tắt vài chiếc đèn, lúc này mới trở về thiên thất.
Tịch Vụ vẫn ở trong thiên viện, Mục Trích lại vì vậy mà vui vẻ dễ chịu, dù sao thì thiên thất chính viện vẫn gần sư tôn hơn thiên viện, bất kể xảy ra chuyện gì hắn cũng có thể trong nháy mắt tới bên cạnh Thẩm Cố Dung.
Hắn vừa đi vừa phất tay tắt đèn, chờ tới khi về đến thiên thất, phía sau đã là đêm đen như mực, sương mù dày đặc nặng trĩu.
Mục Trích thu tay, nhàn nhạt nói: "Đã trễ thế này, có việc gì sao?"
Cạnh cây táo trong thiên thất, Thanh Ngọc đột nhiên treo ngược trên cành cây, hai tay tạo hình móng vuốt, "Grào ào" một tiếng, cười hì hì nói: "Có bị dọa không nè?"
Mục Trích liếc hắn một cái: "Ấu trĩ."
Thanh Ngọc cười nhảy xuống từ trên cây, nói: "Ta còn tưởng hôm nay ngươi ngủ lại trong phòng Thánh quân cơ đấy."
Mục Trích mắng hắn: "Nói hươu nói vượn —— Không phải Đại hội Xiển Vi kết thúc rồi sao? Ngươi còn ở chỗ này làm gì?"
"Yêu tộc vẫn chưa đi đâu." Thanh Ngọc nói: "Nghe nói Yêu chủ muốn chờ Thánh quân tỉnh rồi giải khế ước với Tuyết Mãn Trang, cho nên định ở lại mấy ngày."
Mục Trích không hé răng, đẩy cửa đi vào phòng, bấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603789/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.