Chuyển ngữ: Trầm Yên 
........................................................... 
Hề Cô Hành lại đánh Thẩm Cố Dung thêm vài cái nữa, hiếm khi Thẩm Cố Dung không xù lông phản kháng, hắn đánh mãi thành nghiện, cứ vỗ xuống bụp bụp không ngừng. 
Thẩm Cố Dung ngã trái ngã phải, rốt cuộc không nhịn được nữa ôm đầu, lúng ta lúng túng nói: "Sư huynh, đau." 
Hề Cô Hành mắng: "Đệ cũng biết đau?! Ta còn tưởng đệ mình đồng da sắt, bị sét đánh cũng không kêu lấy một tiếng cơ đấy!" 
Thân thể Thẩm Cố Dung vốn suy yếu, bị Hề Cô Hành vừa đánh vừa mắng một trận, lại bắt đầu héo úa. 
Hề Cô Hành nhìn dáng vẻ ủ rũ cụp đuôi, hai mắt tan rã của y, lúc này mới hừ một tiếng, thu hồi ma trảo vô tình, tiện tay xách cái ghế dựa tới ngồi bên cạnh, cặp chân dài như đao to búa lớn gác trên thành giường, tức giận hỏi: "Rồi, bắt đầu đi." 
Thẩm Cố Dung đang xoa đầu, nghe vậy liền sửng sốt, mờ mịt nói: "Bắt đầu cái gì?" 
Hề Cô Hành giẫm chân lên thành giường, nổi giận: "Bắt đầu Nhận —— Sai!" 
Thẩm Cố Dung: "......" 
Chưa từng gặp qua ai ép buộc người khác nhận sai như vậy. 
Thẩm Cố Dung tự biết mình sai, đành phải bóp mũi, tâm không cam tình không nguyện mà nhận sai. 
"Ta không nên tự tiện xông vào lôi kiếp của Mục Trích, gánh sét giúp hắn." 
Hề Cô Hành mí mắt cũng không nâng: "Ừ? Còn gì nữa?" 
"Không nên không nghe lời sư huynh, đứng gần quá." 
"Tiếp tục." 
Thẩm Cố Dung nghiêng nghiêng đầu, nghi hoặc nói: "Còn gì nữa? Gần đây ta chỉ làm mấy chuyện này." 
Hề 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603787/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.