Chuyển ngữ: Trầm Yên
...........................................................
Một lát sau, Thẩm Cố Dung mặc xong xiêm y, Tố Tẩy Nghiên cũng vừa lúc đi vào.
Mục Trích hành lễ với hắn: "Sư bá."
Tố Tẩy Nghiên nhìn lướt qua hắn, nói: "Đi tìm Tuyết Mãn Trang, đưa hắn tới Bạch Thương Sơn."
Mục Trích không rõ nguyên do, nhưng vẫn gật đầu thưa "Vâng".
Tố Tẩy Nghiên gõ gõ cửa: "Thập Nhất?"
Cửa bị mở ra, Thẩm Thập Nhất ngẩng đầu nhìn hắn: "Sư tỷ."
Tố Tẩy Nghiên thấy y cuối cùng cũng chịu đeo băng tiêu, cười cười.
"Chúng ta tới Bạch Thương Sơn." Tố Tẩy Nghiên nhìn đôi chân nhỏ ngắn ngủn của y, nói: "Ta bế đệ nhé?"
Thẩm Cố Dung vội nói: "Không cần làm phiền sư tỷ."
Tố Tẩy Nghiên không phải loại người chuyên quyền độc đoán như Hề Cô Hành hay Ôn Lưu Băng, thấy y từ chối cũng không ép buộc.
Hai người cùng nhau tới Bạch Thương Sơn, nhưng hiện tại là thời điểm mới tan lớp sớm, các đệ tử tan học trở về đi đầy trên đường Cửu Xuân Sơn và Trường Doanh Sơn, bước vài bước có thể gặp tốp năm tốp ba đệ tử, tất cả bọn họ đều tò mò nhìn về phía Thẩm Cố Dung.
Có người nhận ra đây đúng là "Con trai tư sinh" của Thẩm Thánh quân, khe khẽ rỉ tai với bạn bè mình, trong mắt cả đám đều chứa ánh sáng hưng phấn.
Thẩm Cố Dung: "......"
Thẩm Cố Dung bị nhìn đến như đứng đống lửa như ngồi đống than, cuối cùng thật sự không chịu nổi nữa, kéo kéo tay Tố Tẩy Nghiên, nhỏ giọng nói: "Sư tỷ, hay là tỷ cứ......"
Tố Tẩy Nghiên nghe không rõ, cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603763/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.