Chuyển ngữ: Trầm Yên 
........................................................... 
Sau khi bạch hạc rời đi, Lâu Bất Quy mới dời mắt khỏi độc thảo, nói: 
"Tam sư huynh uy vũ." 
Hề Cô Hành: "......." 
Hề Cô Hành trừng hắn một cái: "Những lời ta vừa nói đệ đừng nhớ, quên hết đi." 
Lâu Bất Quy: "Vì sao?" 
Hề Cô Hành thẹn quá hóa giận: "Ta nói quên là quên! Nếu ta mà biết đệ nói cho ai khác thì coi chừng vườn thuốc của mình đi!" 
Lâu Bất Quy chấn động, vội ngắc ngứ nói: "Được, được! Ta sẽ quên ngay tức khắc! Sư huynh không dĩ hạ phạm thượng, không muốn khi sư diệt tổ, không nói 'Chưởng giáo Ly Nhân Phong là Hề Cô Hành ta'......" 
Hề Cô Hành: "......" 
Hề Cô Hành đau khổ day mi tâm, cảm thấy Chưởng giáo các môn phái trong Tam giới không ai nhiều phiền não như hắn. 
Hắn đứng dậy muốn đi, mắt không thấy tâm ắt tịnh. 
Lâu Bất Quy đang liều mạng quên đi những lời đại nghịch bất đạo đó của Hề Cô Hành, vội vàng nói vọng ra gọi hắn: "Sư huynh, Thập Nhất thì làm sao bây giờ? Huynh muốn đưa y về sao?" 
Ngón tay Hề Cô Hành nhẹ nhàng gõ gõ chuôi kiếm treo bên hông, không kiên nhẫn nói: "Ly Tác tuy rằng vô dụng, nhưng ít nhất cũng là tu sĩ Kim Đan Kỳ, hơn nữa trên người Thẩm Thập Nhất có kết giới hộ thân của sư tôn, chỉ xuống núi thôi sẽ không có gì đáng ngại." 
Hắn nghĩ ngợi, lại hạ giọng như sợ quấy nhiễu thứ gì: "Ta và đệ đều biết chưa chắc thần khí trong lời sư tôn và yêu chủ đã tồn tại, Thẩm Thập Nhất vô cớ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603749/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.