Chuyển ngữ: Trầm Yên
..................................................
Sáng sớm hôm sau, Hề Cô Hành vừa luyện kiếm ở Ngọc Nhứ Sơn về, liền nghe bạch hạc Phiếm Giáng Cư báo tin rằng Thẩm Cố Dung mới sáng sớm tinh mơ đã ôm Tĩnh Tâm Kinh đến Tri Bạch Đường nghe giảng.
Hề Cô Hành hơi ngạc nhiên, hắn còn tưởng hôm qua Thẩm Cố Dung nói muốn lên lớp sớm chỉ là đùa, không ngờ y lớn đầu như vậy rồi mà còn chẳng biết xấu hổ quậy tưng bừng cùng một đám trẻ con trên lớp sớm.
Hắn một thân ý lạnh, thả kiếm về, bước nhanh tới Tri Bạch Đường.
Tri Bạch Đường ngày thường đùa giỡn náo nhiệt lúc này im ắng tĩnh mịch, chỉ có tiếng ve kêu từ trong rừng sâu truyền tới.
Hề Cô Hành quan sát qua song cửa sổ, lập tức thấy được Thẩm Cố Dung đang khoanh chân ngồi trên đệm hương bồ, tay chống cằm, nửa người dựa vào thư án, ngủ gật.
Hề Cô Hành: "......"
Đây là việc con người làm sao?
Đệ tử Ly Nhân Phong vô cùng sợ Chưởng giáo, Hề Cô Hành cũng biết điều này, nên bình thường hắn ít khi đến Tri Bạch Đường tạo áp lực cho đệ tử mình, không những cản trở tu đạo, còn vô duyên vô cớ làm người ta chán ghét.
Thẩm Cố Dung này thì hay rồi, biết rõ mọi người tránh y như rắn rết, lại tung ta tung tăng chạy tới, tựa hồ chỉ ước gì người khác sợ y, ác như thú vậy.
Trưởng lão đang giảng bài thái dương nhễ nhại mồ hôi, hiển nhiên cũng bị Thẩm Cố Dung dọa sợ không ít, khi giảng bài thỉnh thoảng lại nói vấp.
Trưởng lão:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603742/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.