Chuyển ngữ: Trầm Yên
...................................................
Thẩm Cố Dung chờ Hề Cô Hành đi rồi, mới chống tay lên thư án duy nhất không bị phá hủy, vỗ về trái tim đang đập thình thịch, thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tiểu Mục Trích nằm úp mặt trên đất, hô hấp có chút yếu ớt.
Thẩm Cố Dung ôm hắn vào lòng kiểm tra một lúc, phát hiện tuy hắn đã bị Hề Cô Hành đánh cho một chưởng nhưng trên người ngay cả một vết thương nhỏ cũng không có.
Vì quỷ dịch đã tan, vết bớt trên mặt Mục Trích một lần nữa xuất hiện lại.
Hắn chau mày, thở gấp mấy hơi, đột nhiên mở mắt ra, tỉnh táo.
Thẩm Cố Dung thấy vẻ mặt hắn tràn đầy hoảng sợ, đang muốn an ủi hắn: "Đừng....."
Y còn chưa nói xong, Mục Trích đã hét thảm một tiếng, sợ hãi sút một chân vào bụng Thẩm Cố Dung, lảo đảo lăn qua một bên, ánh mắt tan rã trốn dưới thư án.
Thẩm Cố Dung: "......."
Nhãi ranh vô lương tâm này, uổng công cứu ngươi!
Thẩm Cố Dung suýt nữa bị một đạp không nặng không nhẹ của tên nhóc này đá cho hộc máu, lần đầu sinh ra suy nghĩ "Người tu đạo nào cũng vô dụng như Thẩm Phụng Tuyết vậy sao?"
Tên này còn nửa bước nữa là thành Thánh, là người đứng đầu ư?
Thẩm Cố Dung cảm thấy rất khó hiểu.
Thẩm - Vô Dụng vừa khó khăn đứng dậy, dưới thư án chợt xuất hiện linh lực dao động.
Thẩm Cố Dung cảm nhận theo bản năng, một ý nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu.
—— Mục Trích đột phá Luyện Khí Kỳ.
Đây là một chuyện không thể tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/1603736/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.