Thẩm An An nói tạm biệt rồi quay đầu chạy đi, chạy ra ngoài mấy bước mới nhớ mình có một chuyện rất rất quan trọng còn chưa hỏi, vì vậy cô lại bạch bạch bạch chạy về.
Chu Tùy Ngộ ngơ ngác nhìn một loạt hành động của nàng tiên cá nhỏ này.
Chỉ thấy cô chạy đi như một cơn gió, sau đó lại chạy về như một cơn gió.
Hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Rốt cuộc nàng tiên cá nhỏ này muốn làm gì vậy?
Thẩm An An cũng không muốn làm gì cả, chỉ là cô chạy một lát mới đột nhiên nhớ tới mình lên bờ lâu như vậy mà lại quên chưa hỏi tên của anh trai nhỏ này.
Tức giận thì tức giận, nhưng mà chuyện quan trọng như tên gọi thì vẫn phải hỏi.
Thế là cô không suy nghĩ lại xoay người chạy về.
Trước mặt Chu Tùy Ngộ vẫn còn đặt quyển 《 Báo cáo nghiên cứu nàng tiên cá nhỏ 》 đó, mỗi lần Thẩm An An nhìn vào đều thấy khó thở, vì vậy cô chống tay lên bàn, chặn quyển báo cáo đó lại. Sau đó nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Chu Tùy Ngộ, hỏi: "Anh trai nhỏ, anh tên là gì vậy?"
Chu Tùy Ngộ ngây người nhìn khuôn mặt nhỏ tinh xảo gần trong gang tấc của cô, ngay cả hô hấp của hắn cũng chậm lại, phản ứng cũng chậm mấy nhịp so với ngày thường: "... A? Em nói gì?"
Thẩm An An: "Em nói, anh tên gì. Không phải con người các anh đều có tên sao, chẳng lẽ anh muốn sau này em luôn gọi anh là anh trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nang-tien-ca-cua-nha-khoa-hoc/3353932/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.