Sau khi Thẩm An An dùng đuôi quấn lấy người, thì cô nhanh chóng thả người vào bên cạnh rạn san hô, dù sao một người ở dưới biển lâu cũng nguy hiểm như cô ở trên bờ lâu, mà thậm chí còn nguy hiểm hơn ấy chứ.
Tuy nhiên, cho dù cô đã phản ứng nhanh như vậy, nhưng khi cô theo sát đi theo anh lên trên rạn san hô, cô thấy tình huống của nhà khoa học có vẻ như hơi không được ổn cho lắm.
Có thể là bởi vì lúc trước bị cá mập kéo xuống nước đã bị sặc một lượng nước lớn, cho nên bây giờ đã xuất hiện một phản ứng chết đuối điển hình. Nhà khoa học chỉ nằm thẳng cẳng trên rạn san hô, không nhìn thấy bất kỳ sự nhấp nhô nào trong lồng ngực. Hình như trái tim đã ngừng đập rồi hả?
Thẩm An An vô thức đưa tay lên thăm dò hơi thở của người kia, trong lòng cô hơi lo lắng.
Chết tiệt, không phải dễ dàng nghẻo như thế chứ, đúng không?
Không phải nói nam chính có hào quang của nhân vật chính sao?
Mạng người vô cùng quan trọng, Thẩm An An không phải là người lập dị, vì vậy cô hít một hơi thật sâu và nhớ lại kiến thức sơ cứu đã học trên Internet trước đó, rồi bắt đầu hô hấp nhân tạo cho người này.
Cô vừa làm, vừa tự an ủi bản thân: Bây giờ mình là một con cá, bây giờ mình là một con cá, bây giờ mình là một con cá...
Sau một vài nhịp thở, cô lại nhanh chóng cởi áo của người này, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nang-tien-ca-cua-nha-khoa-hoc/2095539/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.