Phó Hành Vân rít một hơi thuốc, nhìn y, không nói gì.
Tần Hằng cảm thấy gió lạnh như tát vào mặt "Sao cậu không nói cho Lâm Quỳnh biết?"
Anh nhìn lá thuốc cháy gần hết, "Cậu ấy không biết sẽ tốt hơn?"
"Không tin cậu ấy?"
Tần Hằng dụi điếu thuốc, "Cũng phải, ban đầu hai người kết hôn là vì bị ép."
Mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trông hai người có vẻ không phải không có tình cảm.
"Nhưng tôi thấy cậu ấy đối xử với cậu tốt đó chứ, không thích?"
Phó Hành Vân: "Thích."
Tần Hằng có chút bất ngờ, câu trả lời của đối phương có chút mâu thuẫn, "Thích cậu ấy, vậy sao không nói cậu ấy biết?"
Phó Hành Vân im lặng hồi lâu mới mở miệng: "Cậu ấy nói nếu tôi đứng dậy được sẽ li hôn."
Tần Hằng kinh ngạc, mỗi lần y gặp Lâm Quỳnh đều sẽ thấy cậu treo Phó Hành Vân trên miệng, trông có vẻ là yêu muốn chết.
"Tại sao, câu này là nói từ khi nào vậy?"
"Ngày kết hôn."
Tần Hằng lập tức tỉnh ngộ, "Cậu.... Không lẽ chưa nói với cậu ấy là cậu thích người ta?"
Phó Hành Vân bị người ta nói trúng, quay qua nhìn y, "Sao cậu biết?"
"...."
Tần Hằng mặt đầy bất lực nhìn anh, hai người làm anh em đã nhiều năm như vậy, tính cách của đối phương thế nào, sớm đã nhìn thấu rồi.
Phó Hành Vân căn bản không phải là người dẻo miệng, nhưng lời dỗ dành người khác còn không biết nói. Mặc dù làm việc rất thẳng thắn, nhưng làm gì có tình yêu nào không cần lời ngon tiếng ngọt.
Hơn nữa, con người này đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-phao-hoi-cua-nhan-vat-phan-dien/953362/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.