Bên ngoài sấm nổ đùng đùng, Phó Hành Vân nhìn bản tin giải trí đang chiếu trên TV, sững người hồi lâu, bóng lưng trong hình dù chỉ lướt qua nhưng có thể khẳng định là Lâm Quỳnh.
Chỉ thấy Lâm Quỳnh trong hình đang đỡ một cô gái thân hình thon thả, hai người dính sát vào nhau, đi vào khách sạn phía sau.
Phó Hành Vân hít sâu một hơi, tay nắm thành quyền, cố nhịn cơn phẫn nộ và sự điên cuồng trong lòng, lấy điện thoại ra gọi đi.
Một hồi, hai hồi... Mãi đến hồi chuông cuối cùng cũng không có người bắt máy.
Sắc mặt anh khó coi trông thấy, gân xanh trên cổ nổi rõ lên, thấp giọng chửi tục một câu.
Điện thoại không ai bắt máy trở thành nút thắt trong lòng anh, đối phương là vì chột dạ nên mới không bắt máy sao.
Khi cảm xúc bất định, không thể suy nghĩ được gì, càng khiến người ta tin vào điều mình nghe được trước.
Biết ngay là vậy mà....
Phó Hành Vân nghiến răng.
Con mẹ nó chứ, sớm biết vậy thì anh đã đóng cửa nhốt cậu trong nhà cả đời rồi.
Suy nghĩ này hiện lên trong đầu, tiềm thức của Phó Hành Vân nhắc nhở rằng anh đang phát bệnh, bây giờ nên đi uống thuốc.
Nhưng anh vẫn cứ ngồi bất động trên ghế, mắt đỏ ngầu giống như loài thú hoang đói khát nhìn ảnh của Lâm Quỳnh trên TV.
Cuối cùng, bản tin đã chiếu xong hơn nửa tiếng rồi Phó Hành Vân mới dần dần tìm lại được lý trí, nhưng khi định thần lại, liền nhìn thấy phòng khách đã trở nên bừa bộn.
Anh nhìn tàn cục hỗn loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-phao-hoi-cua-nhan-vat-phan-dien/953358/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.