Phó Hành Vân nhìn mấy cuốn sách của đối phương, "Hữu dụng?"
"Đương nhiên rồi!"
Bác sĩ tâm lý đặt ba cuốn sách lên bàn, "Nếu như cậu cảm thấy mấy cái này không thực sự cần thiết thì cũng có thể lựa chọn không mua."
"Vậy tôi chọn không mua."
"...." Bác sĩ tâm lý nhìn anh, thăm dò: "Phó tiên sinh, một cuốn cũng không cần sao?"
Nếu như tên của mấy cuốn sách này có chữ "tình yêu đậm sâu" hay "được yêu" thì Phó Hành Vân nói không chừng còn cân nhắc một chút, nhưng vừa đọc tên của mấy cuốn này là biết không phải thứ đàng hoàng gì.
Bác sĩ tâm lý cố đẩy mạnh tiêu thụ, "Phó tiên sinh, vì là cậu nên tôi mới lấy mấy cuốn này ra đó, nếu như là người khác thì tôi không bán đâu."
"Bằng không thì thế này đi Phó tiên sinh, lát nữa tôi giúp cậu thăm dò suy nghĩ của Lâm tiên sinh về cậu, rồi mới kiến nghị xem cậu nên mua cuốn nào, đến lúc đó mua hay không, do cậu quyết định."
Phó Hành Vân nghe xong thì có chút do dự, sau đó nhìn bác sĩ tâm lý.
Bác sĩ tâm lý nhìn thấy ánh mắt của anh, nuốt nước miếng, "Thế nào?"
"Phó tiên sinh."
Phó Hành Vân: "Nghiệp vụ của anh cũng nhiều quá nhỉ."
"...."
Cuối cùng anh vẫn quyết định, để bác sĩ thăm dò suy nghĩ của Lâm Quỳnh.
Khi Lâm Quỳnh đi dạo về liền nhìn thấy Phó Hành Vân đợi ở cửa phòng chẩn đoán, nhanh chân bước đến, "Kiểm tra xong hết rồi hả?"
Phó Hành Vân gật đầu.
"Thế nào, bác sĩ bảo thế nào?"
Bác sĩ tâm lý cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-phao-hoi-cua-nhan-vat-phan-dien/953340/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.